khin khóc đến 3 ngày sau th vẫn còn buồn nh là vì cái luật thật này nó quáng sác mình bắt buộc là mình phải là cái người viết viết tên hai anh tài trong đội của mình giữ lại còn cái người không được viết tên là cái người bị loạn thì nếu mà cái cái cái cái quyền đấy thuộc về người khác ấy về khán về ban tổ chức hoặc là về khán giả ấy ra cái điểm là điểm khán giả chấm nhưng mà cái quyền là quyền của mình cái này nó rất là khắc biệt cái điều đấy Nó rất là khó khăn cho cho cho CH cho tụi em Vậy nên là ai cũng phải khóc cả ai cũng phải buồn và thiên thiên nói thật là thên tuần này thì không biết có lên những cái Cái cảnh mà tổ thiên buồn đến ba ngày hôm sau không th nói thật là thên buồn đến 3 ngày đừng mình mình bị sóc á mình bị sóc tại vì mình làm tổn thương người ta mà vì sao th buồn đến ba ngày là thì th nghĩ là là tuồn này mình làm tổn thương một người rồi thì tồn tới cái lụt mình chưa biết như thế nào Có khi nào mình làm tổn thương một người khác nữa không và mình chỉ muốn là thôi mình muốn nườm vế mình muốn mình là cái người gọ cái tên trong đấy để mình cho mình ẩn chứ Thì mình viết mình cướp đi một cái cơ hội của người cử s đồng đội của mình mình cũng không muốn cái đấy là cái điều mà thên áy lánh nhất tại vì cái luột nó cái luột nó nhận tâm quá thế đứng trước máy coay tên đỏ mình có được viết tên của mình không nhên viết không viết tên người ta mà để cho người ta bị loại tội nghiệp người ta kh khi B th bước ra khỏi cái phòng nhận kết quả th người th nó bị Lơ Thơ đi từ cái phòng kết quả đi về cái tước xá thên như bay bay bay bay và thên chỉ muốn đi về tới cái nước xá thên nằm thên đi ngủ đ th nên hề th đắp chăn trên ngủ luôn tại vì không phải không ngủ mà thì ít nằm thấy luôn kiểu buồn quá và mình không thoát ra khỏi cái cảnh mà mình bị ám ảnh cái chuyện đấy mình ám ảnh là vì mình là cái người quyết định trong cái việc loại một cái người trong đội mình mỗi công nó một cái loại vịch loại khác nhau nên mình không biết là công sau nó như thế nào mà công này nó nó rơi vào đúng nhà mình thế nên là [âm nhạc] mình cũng rất là bình tâm để đón nhận Nhưng mà thực sự là mình chưa Chuẩn bị nhên cái tâm bước là mình sẽ phải đưa ra cái quyết định để loại một người trong nhà mình vậy nên mà khi mà bắt đầu v cái bước đấy những cái người mình nó nó chng nói chung là mọi sự bị ở ngoài cho đến khi bước vào CH khác hàng toàn thì em quý anh Sơn lắm em th anh Sơn Anh Sơn cá người hay nói chuyện với em em hay ôm Sơn ở trong phòng trờ lắm rồi thì phải hẹn anh em anh em phải hẹn nhau một cái cái gì gần nhất thôi rồi anh ha hay nhậu với nhau nữa sơ cũng có một lần đến nhà ăn chung với các anh rồi Rất là chơ s nó Anh giỏi nữa th nên là mình rất là ngỗ ngổ một cái người vận động viên ngày xưa em nhớ những cái năm mà Sea Game này kia Cook Tiger này kia kia anh sơ là ngôi sao mà mình nhớ những cái h đy lắng nên là mình thấy thương lắm không có những tròn nước mắt phải rơi rơi mà Rồi anh hà lê TH là cái người đồng hộ cũ trong nhà hát của em nữa Em phải tụ Em chưa có một cái cái lời hẹn là phải đi thêm những cái công mà phải gọi là sát ván với nhau gọi là chơi mà chơi th máu thì vưa làm một cái công rất là Hoàng tráng với nhau rất là thành công với nhau thì bất ngờ bị đ rất là kiểu hụ thấm luôn Anh Hà cũng là cái người bị hụ thấm mà qua cái cái cái cái sự mất mát của nhà em đợt đấy thì bắt đầu cái nhà nhà trẻ tấm cao hơn còn trong gai còn là trong gai nhất của chươ trình là thì tổ sau sẽ lên sng như màem nói là khi mà chạy những cái việc mà nó làm cho mình quá đau rồi làm tổ cung người khác và nó nhận lại cho mình cái cái cái sự ám ảnh trong trong lòng lại với nhau và mình chọn ná gọi là quyết liệt hơn