Trending searches: thế vận hội dành cho người khuyết tật việt nam
người phụ nữ này nhẫn tâm bế đứa con tàn tật của mình đặt lên một băng chuyền mà phía sau băng chuyền đang chuyển động đó chính là buồng đốt phải nóng hẩm hấp hóa ra người mẹ muốn dùng cách này để kích thích cậu bé chủ động đứng lên bước đi Nhưng cậu bé bẩm sinh đã mắc chứng động kinh ngay đến cả tiếng nói cũng nghe không rõ vậy thì sao có thể hiểu được ý của cô chứ dù người mẹ có lớn tiếng gào thét thế nào cậu bé vẫn không hề động đậy thấy con trai sắp rơi xuống cuối cùng người mẹ sốt sắng ấn nút ngừng lại cô hoàn toàn suy sụp vì Tuy rằng đây là chuyện nằm trong dự đoán Nhưng sự thật con trai không thể bước đi hiện ngay trước mắt cô nhất thời người mẹ khó có thể che giấu được sự thất vọng trong lòng cô gục lên dây chuyền khóc nức nở ai ngờ chính thời khắc này kỳ tích đã xảy đến cậu bé ngồi gần đó không ngờ lại chống tay lên thanh lan can khó khăn đứng lên mà hành động này đã tạo nên nhà vô địch Olympic trong tương lai tô hoa Vỹ người đàn ông mà ngay đến cả tô Bính Thiêm cũng phải xưng là tô thần 54 tuổi tô hoa Vỹ vẫn không thể đi đứng được bị bác sĩ chẩn đoán mắc bệnh động kinh vì cơ thịt trên người mất đi khả năng co giãn nên khả năng nghe của cậu cũng bị giảm xuống tứ chi cũng bắt đầu có hiện tượng bị dần bắt đầu đi bác sĩ nói với mẹ cậu con của cô có thể cả đời này cũng chẳng thể đứng lên được Nếu có thể may mắn sống sót thì cũng cần có người chăm sóc cả đời nghe kết quả này người mẹ không khỏi thất vọng Nhưng dù bi thương thì cô cũng không hề tuyệt vọng cô cõng Theo tiểu Vĩ cứ khi có thời gian sẽ dẫn cậu đi tập luyện Cuối cùng nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của cô Tiểu Vỹ không những dần dần đứng dậy được Thậm chí còn học được cách chạy bộ năm 13 tuổi khi cậu đang tặng câu đối cho người đi đường ai ngờ lại gặp phải ba tên côn đồ bọn chúng bắt cậu nộp phí bảo kê nhưng tiểu Vĩ mặc kệ bọn họ co dò bỏ chạy không ngờ ba tên côn đồ tay chân lành lặn như vậy lại không đuổi kịp cậu người mẹ ở trên tầng nhìn thấy tiểu Vĩ có thiên phú vận động hơn người thì lập tức đi đăng ký cho cậu vào hiệp hội thể dục cho người tàn tật của địa phương Cô muốn con trai trở thành một vận động viên như vậy Cuộc sống sau này cũng được bảo đảm hơn nhưng tiêu chuẩn tuyển sinh của Hiệp hội thể dục là trẻ em phải đủ 14 tuổi tiểu Vĩ còn thiếu 1 tuổi nên bị từ chối ngay từ vòng gửi xe trên đường về nhà họ tình cờ nhìn thấy đội điền kinh trong Hiệp hội đang thi đấu cũng có lẽ vì có đam mê với chạy nhìn thấy mọi người bắt đầu thi chạy tiểu Vĩ cũng tham gia vào ngũ thi đấu vì chỉ mới 13 tuổi nhưng khả năng chạy của Tiểu Vỹ không hề thua kém bất cứ Chàng trai 17 18 tuổi nào cậu nỗ lực đuổi theo chạy một mạch trên sân cuối cùng về đích ở vị trí số 2 mà cảnh này trùng hợp bị huấn luyện viên Phương đứng trên sân thi đấu nhìn thấy cùng với sự kinh ngạc ông ấy cũng nhận ra đây chính là thiên tài hiếm có khó gặp do vậy ông ấy lập tức giơ cành ô liu về phía người mẹ tỏ ý mình tình nguyện phá bỏ quy tắc để nhận cậu vào đội cứ như vậy tiểu Vĩ tham gia vào đội tuyển điền kinh khuyết tật Hồng Kông huấn luyện viên phát hiện ra cậu có một khuyết điểm chín mạng bởi vì khả năng giữ thăng bằng kém cậu gần như không thể chạy rẽ được vì để bù đắp khuyết điểm này huấn luyện viên sắp xếp cho cậu là người chạy cuối trong cuộc thi tiếp sức Nhưng điều này chẳng mấy chốc đã bị một đồng đội khác phản đối kịch liệt Vì sao chứ bình thường vẫn là em chạy Thứ tư mà ai chạy thứ tư là do tôi quyết định dựa vào đâu mà cái gì cũng phải nhường nó chứ đều là người trong một đội Ai chạy nước rút cũng như nhau cả em Có sao đấy cậu tên Hòa xa Đông là chủ lực của đội điền kinh chạy nước rút cuối cùng để đoạt được chức vô địch vẫn luôn là ước mơ của cậu ấy vì để thực hiện được ước mơ này cậu ấy nỗ lực gấp mấy lần người bình thường nhưng bây giờ huấn luyện viên Lại muốn cậu ấy dâng vị trí này vào tay người khác dù huấn luyện viên có nói thế nào thì cậu cũng không phục cậu ấy giận dữ Nói trừ phi thành tích của tiểu Vĩ đạt mức 15 giây Nếu không cậu ấy tuyệt đối sẽ không đồng ý 15 giây đối với một người vừa mới Chỉ tiếp nhận huấn luyện như tiểu Vĩ mà nói thì cũng quá khó rồi dù cậu có thử thế nào thì vẫn luôn thua kém một chút so với con số 15 giây cuối cùng ngày hôm đó cậu không thể kiềm chế được nữa a Vỹ sao con lại trùng túi ni lông lên đầu vậy A Vĩ sao con lại khóc Có người bắt nạt con sao nói cho mẹ biết con muốn muốn chạy nhanh hơn một chút con đã rất nỗ lực rồi dùng sức để khóc không bằng dùng hết sức để chạy được không nào hiểu được nỗi khổ tâm của con trai người mẹ quyết định bầu bạn cùng con trai vượt qua cửa ải lần này giống như 10 năm trước cô cũng ở bên cạnh con trai giúp cậu bước từng bước vào đời cuối cùng Tiểu Vỹ không phụ lòng người sau khi luyện tập mướt mải mồ hôi từ ngày này qua ngày khác thành tích chạy của Tô hoa Vĩ cũng đặt mức trong vòng 15 giây cậu dựa vào năng lực của mình để giành được lượt chạy Thứ tư mà điều này đối với sự nghiệp này của cậu cũng chỉ là bước khởi đầu hãy nhìn xem cậu bé tàn tật này muốn chạy đua với tốc độ xe lừa cậu bày ra tư thế giường cùng bà Kiếm chuẩn bị sẵn sàng cứ vậy tiếng rít từng hồi của toa xe lửa bên cạnh vang lên cậu như một con ngựa hoang đứt gương chạy như bay về phía trước Tuy rằng những bước chạy đầu có chút chậm Nhưng cuối cùng cậu dựa vào sức lực bùng nổ trong người đuổi kịp đoàn tàu rồi vượt qua nó thấy con trai thay đổi như vậy người mẹ ở bên cạnh không dám tin vào mắt mình cô có nằm mơ cũng không ngờ được rằng đứa con trai từng bị bác sĩ cho rằng sẽ Liên lụy người khác cả đời không ngờ có một ngày có thể trở thành niềm tự hào của mình không lâu sau thời gian trôi đến năm 1996 cũng là paralympic atlanta đội tiểu vĩ đại diện Hồng Kông Trung Quốc tham gia giải đấu lần đầu tiên đứng trên đường Thi chạy cấp thế giới mỗi vận động viên đều vô cùng kích động tiếng súng hiệu lệnh của trọng tài vừa vang lên cuộc thi chạy tiếp sức 4 nhân 100m cũng bắt đầu lượt đầu tiên là lượt chạy của A Cường bởi vì quá căng thẳng lúc giao gậy chẳng may xảy ra sự cố dẫn đến đồng đội ở lượt chạy thứ hai bị tụt lại phía cuối cùng may rằng lượt chạy thứ ba là hỏa xa Đông cậu ấy lại vô cùng nhanh phút chốc đã vượt mặt số đối thủ thành công dao gậy cho tiểu Vĩ trở thành người chạy Thứ Tư cũng là người quyết định thắng thua Tiểu Vỹ không phụ sự kỳ vọng của mọi người cậu cố gắng chạy hết sức trong 20m chạy cuối cùng cậu chạy vượt qua đội Mỹ và Nhật Bản để rồi thành công đạt được chức vô địch năm đó cậu mới chỉ 15 tuổi Tiểu Vy đứng trên đấu trường paralympic trở thành một ngôi sao hoàn toàn mới chuyện đầu tiên cậu làm khi trở về nhà chính là tặng huy chương vàng cho người mẹ của mình mẹ tặng mẹ đó hồi con còn nhỏ con thường nghe ông ngoại nói sau khi mẹ kết hôn với ba một chút vàng thôi cũng không có vậy nên về sau con sẽ lấy thật nhiều thật nhiều huy chương vàng mang về cho mẹ nghe con trai nói lời này phút chốc người mẹ kích động nước mắt rơi đầy mặt vì bệnh tình của Tiểu Vỹ bọn họ đã phải chịu đựng vô số sự chế nhạo đùa cợt cuộc sống trước nay đều vô cùng túng quẫn vậy nên dù mua được máy trợ thính cho con trai thì vẫn không mua nổi được cả bộ may là tiểu Vĩ cơ thể tàn tật Nhưng ý chí không tàn những ngày về sau cậu không chỉ tăng thêm cường độ luyện tập vì cơ bắp trên người bị co rút cũng như năng lực giữ thăng bằng kém nên cậu gia tăng bài tập chạy bộ trên bậc hòa tan Cùng với đó là những bài tập kéo cơ tháng 10 năm 2000 Thế vận hội faralympic Sydney khai mạc lần này tiểu Vĩ dứt khoát một lần đăng ký năm hạng mục thi đấu trước sự quan tâm của mọi người cậu giành ba tấm huy chương vàng và một tấm huy chương đồng thành tích đáng tự hào như vậy khiến tên tuổi của cậu thành danh nổi tiếng rộng khắp mọi người gieo hò tung hô cậu là cậu nhóc thần kỳ biệt danh đáng yêu này cũng được lan truyền rộng khắp từ Nam ra Bắc trên mọi miền tổ quốc tiếc là thời khắc huy hoàng này lại chẳng duy trì được lâu năm 2004 Thế vận hội athens paralympic khai mạc tô hoa Vĩ lại một lần nữa giành được ngôi vị vô địch Nhưng sau lần này anh cũng sa vào khốn cảnh của đời người những ngày về sau vì luyện tập quá tải nên chân và eo của anh bị chấn thương nặng hơn nữa sau khi tốt nghiệp trường học đặc biệt cho người tàn tật xong số tiền 500 nghìn tệ tiền học bổng hàng năm cũng chẳng còn nữa Lúc này em trai vẫn còn đang đi học bố anh bị bệnh nặng không thể làm việc người mẹ một ngày làm những 4 phần công việc khác nhau dù vậy nhưng thu nhập hàng ngày của gia đình vẫn không đủ chi tiêu thấy gia đình đang bị hiện thực đả kích nặng nề tiểu Vĩ nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn đưa ra một quyết định đầy khó khăn Bạn có tin rằng nhân viên shipper đi nghiêng nghiêng vẹo vẹo này mới 2 năm trước đây còn là một nhà vô địch paralympic nổi danh thế giới không do tiền thưởng dành cho vận động viên tham gia paralympic quá thấp vì để giảm nhẹ gánh nặng gia đình cuối cùng Tiểu Vỹ lựa chọn từ bỏ hào quang của nhà vô địch trở thành một nhân viên giao hàng bình thường Tuy rằng công việc shipper vô cùng vất vả nhưng mỗi tháng có thể kiếm được số tiền ổn định cũng như giúp gia đình anh giảm bớt đi phần nào gánh nặng Hôm đó người từng là huấn luyện viên của Tiểu Vỹ đến tìm anh Olympic Bắc Kinh chuẩn bị bắt đầu ông ấy muốn tiểu Vĩ quay trở lại thi đấu cũng như vẽ nên một dấu chấm hết Hoàn Mỹ cho sự nghiệp của mình trước cơ hội này vận động viên bình thường tuyệt nhiên sẽ không bỏ lỡ nhưng tiểu Vĩ lại từ chối không cần đâu huấn luyện viên phương bây giờ em không phải là vận động viên em là nhân viên shipper thật không chạy nữa sao thì miệng nói rằng muốn thỏa hiệp với cuộc sống nhưng khi nhìn thấy trên tivi hình ảnh ngọn đuốc Olympic đã thực sự được mang đến quốc gia mình sự kích động trong lòng không sao kiềm chế được bộc lộ hết ra bên ngoài là một vận động viên có ai không muốn tham gia kỳ Olympic được diễn ra trên chính đất nước mình cơ chứ nếu không đăng tải vì cuộc sống dồn ép Liệu có ai tình nguyện từ bỏ giải đấu cuối cùng trong sự nghiệp thi đấu của mình đây người mẹ đứng bên ngoài cửa sổ nhìn thấy hết sự lạc lõng của con trai vì không muốn cuộc đời của con trai để lại tiếc nuối do vậy bà nghe ngóng khắp nơi muốn giúp con trai tìm một người môi giới bà muốn giúp tiểu Vĩ nhận chút quảng cáo như vậy Anh vừa có thể kiếm tiền lại vừa có thể tham gia huấn luyện Chỉ là mọi chuyện không dễ như bà tưởng tượng bởi vì thời gian dài không tiến hành luyện tập theo khuôn khổ nên tốc độ của tiểu Vĩ đã chẳng thể được như trước phản ứng và năng lực nghe của anh đều sụt giảm đáng kể vậy nên bắt buộc phải dùng nhiều thời gian để luyện tập lại Nhưng phía bên quảng cáo lại không cho phép anh làm như vậy Bọn họ sắp xếp lịch trình kín mít cho tiểu Vĩ Điều này khiến Tiểu Vỹ không có thời gian tham gia tập luyện cuối cùng ngày đó cơn giận dữ trong người Tiểu Vỹ tuôn trào vốn dĩ nói chỉ quay một lần vì sao bây giờ lại càng lúc quay càng nhiều như vậy chứ quay nốt vài cái này là được rồi kiên trì lên nào mẹ con chỉ muốn chạy a Vỹ dù có chạy thì cũng không thể chạy cả đời quay vài cái quảng cáo này chúng ta có thể kiếm được vài trăm nghìn tệ như vậy con cũng có thể ít phải chạy hơn một chút chạy ít hơn một chút Lúc nhỏ con chỉ chạy ít hơn một vòng Mẹ Đã nói không được Sao bây giờ Sao cái gì cũng trở thành được được vậy chứ anh không hiểu vì lý do gì mà mẹ mình lại yêu tiền bạc đến vậy Ngày hôm sau anh bất chấp việc vi phạm hợp đồng cứ thế cho bên quay quảng cáo leo cây hành động tùy hứng như vậy khiến người mẹ giận không để đâu cho hết bà ấy giận giữ trách móc Tiểu Vỹ nhưng tiểu Vĩ lại nói cuộc đời của anh anh tự có thể làm chủ không cần bà ấy sắp xếp nghe con trai nói ra lời này người mẹ suy sụp hoàn toàn bà ấy nói tất cả những gì mình làm đều là vì muốn tốt cho anh dù thích chạy đến đâu thì cũng chẳng thể chạy cả đời dù có nổi tiếng đến mấy thì sau khi anh giải nghệ Tất cả cũng sẽ dần dần tan biến nếu như không nhân lúc này kiếm thêm chút tiền vậy thì năm tháng về sau một kẻ tàn tật như anh sẽ phải tự sống thế nào đây giá trị quan của mẹ con hai người nảy sinh sự đối lập kịch liệt đứng trước ước mơ và tiền bạc cuối cùng tiểu Vĩ vẫn lựa chọn ước mơ 3 tháng sau anh một mình đi đến Bắc Kinh Kỳ Thế vận hội paralympic lần này anh đăng ký tham gia ba hạng mục nhưng mất đi sự ủng hộ của người nhà trạng thái của anh không sao đạt được đến mức tốt nhất hạng mục thi đấu đầu tiên tiểu Vĩ chỉ giành được trường Đồng mà trong hạng mục 400m Nam thứ hai anh tụt xuống vị trí thứ 6 còn chẳng thể đứng trên bục trao huy chương mất đi sự cổ vũ của người nhà tiểu Vĩ không khỏi có chút suy sụp sau trận đấu anh một mình ngồi trên cầu thang dùng túi ni lông bọc đầu lại muốn trải nghiệm sự đau khổ khi khó thở may rằng đúng lúc này mẹ anh lại một lần nữa xuất hiện Mẹ nói rồi dùng túi ni lông không có tác dụng gì đâu dùng sức Khóc không bằng dốc sức để chạy cuối cùng khúc mắc của hai mẹ con cũng được hóa giải trong hạng mục thi đấu cuối cùng hạng mục 200m đơn nam nhìn trên khán đài trông thấy ánh mắt kỳ vọng của mẹ tiểu Vĩ đột nhiên cảm nhận được cảm giác thân thiết đã mất đi bấy lâu nay anh tháo máy trợ thính xuống nhớ lại từng lời mẹ dậy khi mình bước đi người khác nói anh là buồn loãng không thể đứng dậy càng không thể bước đi nhưng chỉ có mẹ chưa bao giờ từ bỏ Vậy nên mới tạo thành kỳ tích giúp anh có thể chạy được như ngày hôm nay nếu như đã là kỳ tích vậy thì phải làm kinh ngạc tất cả mọi người vì à còn có thể đi chậm hơn người khác nhưng con chạy nhanh hơn bọn họ nhìn mẹ này sex go 24 giây 65 kỷ lục thế giới mà đến nay vẫn chưa có một ai phá vỡ được tô hoa Vĩ đã làm được Đây là một bộ phim điện ảnh được dựng từ một câu chuyện có thật dù cơ thể anh có khiếm khuyết nhưng trong cuộc sống lại càng thêm mạnh mẽ không ngừng vươn lên anh dùng nỗ lực của mình để chứng minh cho mọi người người tàn tật cũng có thể có được một cuộc đời Huy Hoàng Ok hôm nay review đến đây thôi nếu bạn thích hãy like theo dõi và lưu lại nhé hẹn gặp lại các bạn