[âm nhạc] Thực sự khi mình mở tâm cầu đạo Nó hoàn toàn khác mà cái người học đạo mình không nhận nổi điều này đừng nói bữa nay tôi muốn nghe pháp Tôi thiết tha Nghe pháp quá cho nên tự nhà tôi chạy tới đây Nghe Pháp là tôi đã m Mở tâm tôi muốn theo thầy học đạo tôi cạo đầu ở trong chùa là tôi đã mở tâm cầu Đạo rồi Dạ xưa chưa quý vị chưa có mở gì hết á Khi quý vị Mở tâm cầu Đạo nó tuyệt đối khác như bây giờ thì để mai mốt quý vị một lần mà mở tâm thực sự quý vị sẽ tuyệt đối sẽ thấy mình khác quý vị có thể đi đầ gối giáp tam thiên đại thiên thế giới này để quý vị lại một vị Thiện tri thức hiểu chưa mà không hề có tiếc Bỏ cái thân mạng của mình hu tiếc rẻ thân mạng của mình thì chừng đó đó mới hy vọng là chúng ta mở tâm và chừng đó mới có cơ hội được khai thị còn không là các vị Bồ Tát chỉ tạo cái duyên thôi nói cho mà nghe cái kiểu mà nghe kiểu này thì đứa thì hiểu đứa không hiểu đứa thì nghi đứa thì không nghi đủ thứ chuyện đủ thứ trò là do cái gì Do cái nghiệp của mình nghiệp của mình nghi ông thầy đó thì suốt đời này ông thầy đó không bao giờ mình tin được cái nghiệp của mình và nó chôn nhốt mình trong cái tầng kiến thức đó thì mình không có phá nổi cái kiến thức đó ra để mình nhìn ông thầy theo cái khác và những người xuất gia ở bên cạnh ông thầy cả một đời nó vẫn theo dõi ông thầy thôi chứ nó không có phải là nó theo ông thầy nó học đạo Đây mới là cái chuyện gì chuyện xui rủi cho cuộc đời của mình chứ không mắt chịu ông thầy đâu ông thầy luôn ở trong đạo r ổ lui tới trong đạo không có mất cái gì hết trơn á hiểu chưa Nhưng mà Tại mình không có đủ cái tâm và không đủ cái tầm để mình được học đạo lý thì cái đó là cái xui rủi cho mình Mình có cơ hội gần Thiện tri thức mà không có cơ hội Mở tâm để nhận đạo thì vậy là vị Thiện tri thức không bỏ mình vẫn dạy mình theo cái nghiệp riêng của mình và mình chỉ nhận hiểu ở cái tầng nghiệp của mình thôi chứ mình không thể nào phá vỡ được thì như vậy là Nâng tầm lên từ từ để đời này thì chắc chắn là độ không được với những người mà chỉ còn nửa niệm Nghi Thiện trị thức là suốt đời này là xong mình rồi suốt đời này là xong rồi Đừng nói là tô theo thầy sát cánh thẽ ở bên cạnh thầy ngàn kiếp nữa cũng không có được ngộ nữa chứ đừng nói Kiếp Này Chỉ cần mình có một ý niệm gọi là nghi ngờ thôi là xong rồi đó Tắt hết mọi cái thiện duyên của mình với một vị Thiện trị thức quý vị tự đóng cửa tự mình đóng cửa thôi thì cái kiểu mà Phàm phu cái kiểu mà gọi là cái gì gì à Mình dùng cái từ nghe nó xã hội chút là cái kiểu chợ đen của mình á tới ông thầy là phải trả giá rồi nọ phải trả lên trả xuống trả tới trả lui trả xui trả ngược thì được giá mình mới mua kiểu đạo lý mình đang đi học kiểu đó y như đi chợ vậy đó cái thiện căn của mình nó chừng đó thôi à Cho nên là muốn học thầy phải dò xét rồi phải ở bên cạnh rồi đủ thứ để mà dòm góc này dòm góc kia dòm góc nọ rồi nọ rủ thứ chứ một người mà có thiện căn người ta chỉ nghe một câu Vượt thoát của ông thầy thôi người ta bỏ mạng người ta không có cần suy nghĩ chuyện khác chị đạo thôi đeo bám để được học đạo chứ không có còn việc thứ hai và bỏ 80.000 cái mạng này nữa mình cũng mở Tâm ra để mình được học đạo với ông thầy chứ không có cái chuyện thứ hai thì như vậy mới hy vọng được chút đỉnh là mình có thể nếm được đạo lý trong đời này còn không là tắt liệm hết Đây là điều mà chúng ta phải biết cho nên Ó là à các vị Bồ Tát thì nó có một cái là đủ để có thể thấu tâm mình mình không mở tâm mình chịu à Ví dụ như mình vô mình ngồi đây mà cái tâm mình thực sự không mở ra thì mình mình không có vô tư để mình nghe mà mình bắt đầu là dựng hết kiến thức của mình ra đây ha đó với cái cân này là một n cân này cân số hai cân số ba cân số năm cân số bảy cân số 10 với tất cả những kiến thức mà mình học gở ông thầy nổi tiếng như thế nào ha những vị thượng tọa chuyên tu nói thế nào Phật nói thế nào thánh nói nói thế nào Cái gì tùm lum tà la trong đời của mình cái mình dèn hết ra đây cái ông thầy nói trúng cái học nào đó cái mình gật đầu có nghĩa là có nghĩa là mình ngồi đây để chờ ôn bài nếu mà ông thầy ổ nói đúng cái bài Mình đã học cái mình gật đầu với ổng cái còn trật cái bài cái là ổng nói sai nó cứ vậy đó mình học đạo là mình học vậy tức là nghiên cứu có nghiên cứu rồi cũng có tu rồi cũng có này đủ thứ nọ đủ thứ cái kinh nghiệm đủ thứ cái kiến thức và khi ngồi học thì mình đem kinh nghiệm kiến thức ra dựng lên trước mặt thầy nghe chưa để c ông nói trúng cái gì Ô cái cái câu này ổ Nói trúng với hồi xưa mà ông sư phụ tôi nói nè ồ cái câu này không Nói trúng với quyển kinh kia kìa À cái câu này Nói trúng với cái này nè chứ còn mình không phải mình học đạo không phải học đạo nghiệm kỹ là coi có phải mình ngồi mình học đạo không Hay là mình ngồi đây để mình nhận định ông thầy nói đúng nói sai ở câu này ở cõi kia Ví dụ như bây giờ nói nói tới cái pháp tu đi thì nó phù hợp với cái mình đã tu á đâu á Mình tu với ai rồi Bây giờ ông thầy nói chúng Ờ được á chấp nhận ông thầy này Tại vì hồi xưa tôi có thực hành cái này rồi Bây giờ ông nói là tôi nghe được cái kiểu gì đó Cái kiểu của mình đang học đạo là cái kiểu đó đó chứ Mình h bỏ mình ra mình không phải là cái người trống Quách ngồi đây để được ông thầy điểm một chấm mực là nó hiện chấm hai chấm mực hiện hai chấm viết một chữ là hiện một chữ tr tâm của mình có ai học đạo được gì không chưa từng có và chúng ta chưa bao giờ buông kiến thức mình xuống để mình nghe một việc mình thấy một việc bằng cái việc đó chưa từng có mà mình nghe việc đó mình hiểu bằng cái kiến thức của mình và mình nhận định một cái việc đó mình nhận định một người đó theo kiến thức của mình cái tâm của mình vẫn đục cái mình nhìn ông Phật cũng đen thùi nhìn Phật đẹp trai nó vậy đó Chừng nào mình khôn ra được không thể học đạo tiến bộ được Đây là điều mà chúng ta phải thấy cho nên là đương nhiên là bồ tát thấy các vị thánh là cũng thấy mình nhưng mà tâm lợi ích chúng ta thì các vị vẫn giữ nguyênn thì tại vì mình có xíu thiện căn đó thôi thì các vị tới với mình thì cũng là từ một xíu thiện căn của chính mình mà các vị dẫn dặt theo cái chiếu chiếu đó của mình á chứ mình không thể nào lớn hơn nữa được đâu và chúng ta đừng có hồng lớn đừng có thèm lớn Bở vì mình còn đang bó mình cột mình trói mình trùm mình là hàng tỷ lớp của nghiệp thức mình không có chịu mở cái nào ra để mà đá đạo lý hết á đụng vô còn trượt ra chưa nói tới là đã có cái sự chống đối của Nghiệp tập nữa Nếu như vậy thì khó rất là khó nhưng mà Bồ Tát nó là tùy theo cái thế gian phải nó là tùy theo thế gian mà Bồ Tát sẽ làm lợi ích chứ không có bao giờ bỏ bồ tát thì không bao giờ bỏ mình nhưng mà mình không thể hưởng được như cái mình tưởng tại vì cái tâm của mình á thứ nhất là cái tham cầu của mình cái thứ hai là những cái chấp trước bệnh hoạn mà mình đã Huân tập trong nhiều kiếp tới giờ này mình không có chịu buông nó xuống giờ nó cái chuyện đơn giản thôi nha giờ thử quý vị sống đây suốt ngày ở trong chùa đi từ sáng sớm tới chiều tối đi rồi chiều về ngồi l kiểm tra ha Chiều nay ngồi l kiểm tra gọi là nguyên ngày mình sống trong chùa thì cái tâm của mình đối với phật đối với Pháp và đối với tăng cũng như là đối với vị thầy mình như thế nào tuyệt đối hoàn toàn để cung kính tam bảo chưa Sẵn sàng mở tâm mới đón nhận Phật Pháp từ sáng sớm cho tới Tiều tối khi mình mở mắt ra chưa lần nào trong ngày mình làm được chuyện này và nếu như mình nói mình cầu Đạo mình gặp thầy sẽ ban bố đạo lý mình thì mình sống một ngày 1 giờ 1 phút một giây là mình sẵn sàng Mở Tâm ra để nhận đạo Hay là mình mở cái gì ông thầy nói chuyện vừa ý dễ nghe thì gật đầu nói chuyện không vừa ý không dễ nghe dẹp chứ mình học cái gì học nổi học Thuận Học Nghịch nổi không ông thầy ổ chửi mình thì mình có nghĩ đó là ông thầy đang đang khai mở đạo lý cho mình không có đủ cái tâm đó không nghiệm lại đi và chính hai cái thuận nghịch này mà mình không đón nhận bằng cái tâm của người học học đạo thì mình à mình tiếp tục là trải giá tức là đi chợ để buôn buôn bán coi như là tính toán có lời á thì mua còn không có lời thì thôi ông thầy nói được cái này được kia được nọ được thì nghe tiếp còn thấy mà nói C bộ không có giống với cái mình học thì thôi Có nghĩa là mình đi ôn bài chứ không phải đi học cái mới đó Thì vậy là bồ tát rất là thương mình nhưng mà thương mình với cái nghiệp đang có của mình giúp mình với cái tầng của mình chứ không thể giúp khác được thà ra cái cơ hội của mình thân cận Thiện tr thức á Nếu mình không có trân quý á thì mình sẽ bị mất trân quý thì tùy theo cái tâm trân quý của mình Tùy theo cái sự mở tâm để đoán đạo của mình như thế nào trong ngày nào giờ nào thì ngày đó giờ đó phút giây đó mình được nhận đạo ở cái tâm mà mình đang mở đó đó chúng ta nên biết điều này để mà coi lại cái tâm học đạo của mình lâu nay còn không hả là suốt kiếp thì mình cũng là mình với cái kiến thức mà mình đang có chứ không có hơn được đâu quý vị không ra khỏi kiến thức của mình được đâu nếu mà không dùng đạo lý không có mở tâm để đón nhận đạo lý thì không phá vỡ cái kiến thức mình đang có bây giờ nếu mà nói mình nói mình nhận xét một người kế bên cạnh Mình lấy cái gì Nhận xét mình hiểu họ nhận xét hay là mình nhận xét bằng cái hiểu của mình Trả lời đi mình nhận xét một người là mình hiểu họ không hiểu không Ai nói tôi hiểu người ngồi bên cạnh không có và rõ ràng là mình nhận xét theo cái định kiến của mình theo cái cái kiến giải kiến thức của mình mà mình nhận định một người đó đúng hoặc là sai Có bao giờ mình nói người đó đúng mà ngoài cái hiểu biết của mình không chưa từng có thì như vậy là mình nhận định người khác có trúng không cả đời này mình còn chưa Nói trúng một người một đứa bé ba tuổi nữa chứ đừng có nói người lớn chưa nói là những cái tầng tâm thức mà của những người có tu họ có Tu là một chớp mắt họ đã thoát khỏi một cái tầng phiền não Rồi hiểu không Một chớp mắt khác là họ thoát tầng đó rồi mà còn mình còn tè lè dưới kia kìa mà mình ngước đầu lên Mình vẫn nói ổng là là thế này thế kia là mình chết có tu á quý vị không có thể tưởng nổi đâu Chưa đầ một chốp mắt là họ đã vượt Tần rồi Đang công phu thì chúng ta mới hiểu nổi cái điều này và như vậy thì đang chơi chung với mình nó là con người khác sau ba cái chớp mắt đã là con người khác hôm trước mình kể cái chuyện của ngài Xá Lợi Phất rồi quý vị thấy đó rõ ràng từ sáng tới chiều là ngày ngày Xá Lợi Phất đi về Ngà một kiền liên hết hồn hết ví nói Ủa đi đâu về mà đẹp trai kinh khủ V mà sắc diện hồng hào tươi nhận mà lạ thường lắm mục Kền Liên đã chơi suốt đời với ngài Xá Lợi Phất vậy mà chưa từng chứng kiến một lần nào có cái sắc diện như vậy hết á thì rõ ràng một sự thay đổi vừa nghe câu Tất cả do duyên sanh tất cả duyên mà diệt ngộ Chứng quả tụ đà hoàng sắc diện thay đổi tuyệt đối luôn à một kiền liên nhận không ra và được nghe ngài Xá độ phất kể cái chuyện được gặp ngài x chí vậy Cái ngày mục Kền Liên cũng chưa đầy một Khải móng tay Chứng quả tô Đà Hoàng luôn hai ông đẹp trai rực rỡ liền đó thì như vậy là để chúng ta phải thấy rằng trong một chớp mắt thôi Khi mà chúng ta đi Tầm Đạo á mà thực thụ á thì trong một Chớp mắt có thể thay đổi toàn diện thân và tâm của chúng ta nếu chúng ta có tu không Có tu thì chịu mình cũng là một với một hai như hồi xưa thôi à nhưng mà chưa biết là bước được bước nào nữa chứ đừng có nói với cái ngã chấp của mình với cái hiểu biết cái chấp trước mà mình chưa có đủ cái thiện căn để mà phá vỡ cái Thiên kiến của mình á thì mình không có thay đổi nổi đâu cũng cái kiểu cũ thôi à Rồi đổi màu này đổi màu kia chút thôi à th chư Sáng ngày ngủ thước Vậy thì bữa nà tỉnh thì ngồi yên yên chút không tỉnh thì ngồi không yên rồi á là đi nhanh thấy không đẹp thì đi chậm lại chút thôi chứ không có gì đâu đừng có nghĩ là oai nghi gì ở đâu ra tại vì bữa đó tâm nó yên đi nhanh không có được vậy thôi rồi bữa khác tâm nó loạn chạy cào cào là cũng vậy thôi cũng là thay đổi với nhau kiểu là tâm mình Bữa nay về mai khác thôi chứ cũng chẳng có thay đổi được cái gì thực sự thay đổi là phá vỡ cái tầng hiểu biết nào á Đang có n tâm của mình á ví dụ như mình mình mình với cái cái hiểu biết bây giờ của mình đang có để mình nhìn đời nè Hiểu không thì rõ ràng là mình cũng thấy xã hội thì cũng có người tốt có người xấu có người đạo đức có người mất Đạo đức gì đủ thứ hết theo cái nhìn của mình rồi mình cũng buồn thương giận ghét trên đó nhưng mà khi mình nhận định cái xã hội này tốt hay là xấu đúng hay là sai ở cái tầng nào thì mình ra sao cái đã mình Sao mình hơn họ hay là mình bằng họ hay là mình thua họ mình bị kẹt trong đó Hay mình đã ra rồi đã ra chưa họ bị kẹt vật chất mình có kẹt không đúng không Thì Hả Nhận định người ta chứ mình cũng giống như người ta mà Nhận định người ta tốt xấu làm cái gì mình ngon á thì mình thoát khỏi phiền não đi rồi nói chuyện đúng không Mình ngon mình ra khỏi cõi người đi rồi mới nói là cái cõi Phàm này là trần tục là dính mắt là khổ đau nếu mình chưa từng ra mà ngồi đó mà nói tay tổ thì không có được thà ra mình bị mất thời gian riêng của chính mình chứ không có lợi mà cái người học đạo mất cười lắm Mình tới cái thậm chí là tới cái đạo tràng đi tới đạo tràng Để có thể học đạo với một quý vị đó mà mình cho rằng cái vị này có đạo lý vậy mà không mở Tâm ra để kiếm đạo mà cứ ngồi soi mối thì học cái gì đi kiếm phiền não để học chứ không phải kiếm đạo kiếm đạo là người ta học cái kiểu khác Coi lời nói của vị này có đúng với đạo hay không theo cái sự hiểu biết của mình thì điều đó có thể chấp nhận được hiểu không và chỉ tìm đạo ở nơi người này để mình có thể là nhận biết được đạo lý đúng đấng để mình tu tập mình vượt thoát và mở tâm chỉ Đán đạo Ngoài ra không cần biết thì mới được giống như xưa tiền thân của đức Phật có một cái thời làm vua thì vậy là tới lúc Ổng thấy là vua trị vì một cái quốc vương cũng hưng vượng rồi bình yên rồi ổ muốn tu ổ muốn tu mà không biết đạo lý gì để tu hết thì có con quỷ dạ so nó hiện ra Quỷ Dạ so chứ không phải người phàm mà nói ta có đạo lý của chư Phật đạt ngội giải thoát Ông có muốn học không Ta là quỷ á học không Ông vu nói là có đạo là ta học còn mi quỷ ma kệ mi chứ ổ nói thêm là bây giờ ngươi lấy cái da của Mi làm giấy lấy cái xương của Mi làm giết Lấy cái máu mi là mực để ta giết bà kệ ra ngi Dám không Dám luôn xong rồi chưa phải đưa vợ Mi taii ăn thịt con Mi tôi ăn thịt hết rồi là là học đạo để giác ngộ Dám không Dám luôn cái người học đạo nó tới cái mức độ đó đó lấy da làm vấy lấy máu làm mực lấy xương làm vết người ta vẫn học quỷ Dạ Soo chưa có biết nó là cái gì Ví dụ vậy nhưng mà vì cái thiện căn phước đức nhiều kiếp và cái trực giác nhận biết rằng người này có đạo cho nên là buông mạng ra liền để học đạo Mặc dù là học mấy câu kệ thôi chư ác mặt phát chúng Thiện Phụng hành tự Tỵ Tịnh kỳ ý Thị Chư Phật giáo thôi mà học rồi còn Ó là cái gì Tức là sau khi mà những cái điều K của con quỷ dạ xoa đưa ra thậm chí là bây giờ là phải hầu hạ ta ăn ta uống này n n kia tất cả cái gì được gọi là hầu thầy á mà được cổng trên vai được đội trên đầu á vẫn phải làm để mà đổi đạo lý bây giờ mình xem lại có mình học kiểu gì thì đó là cái điều mà để chúng ta thấy rằng khi mà các vị Bồ Tát các vị phật Hoặc là các vị mà thánh đệ tử đức phật mà đi ở các các cõi á Để mà giúp mình á thì họ đã mở cái Đại Bi Tâm ra để đi cứu mình rồi thì mình là những cái đối tượng mà lọt trong cái tâm Đại Bi của các ngài phải nói như vậy á có cho nên là cái cái sự mà thương yêu của các vị đối với mình là gần như không có thay đổi đối với phật bồ tát chuyện này không bao giờ thay đổi nhưng mà độ mình trực tiếp hay độ mình gián tiếp độ Mình ở bên thân cận hay là độ mình ở xa hoặc độ mình nhiều hoặc là độ mình ít là do nghiệp của mình chứ không có thể đổi thừa là tại sao vị này thương người kia nhiều thương người n ít giúp người này nhiều giúp người kia ít không phải cái duyên nghiệp cái duyên và cái nghiệp của mình mà được Thọ cái đạo lý hoặc là Thọ sự giúp đỡ khác nhau hoàn toàn không có giống đừng có độ thừa và Đừng có so sánh mình không có đủ cái Phước Duyên để có thể nhận cái gì đó thì mình biết rằng là cái Phước Mình chưa đủ cho nên nên cố gắng tu tập và mở cái thiện căn Phước Đức của mình ra thể hiện cái lòng cung kính đó với tâm Bảo và mở tâm học đạo một cách toàn triệt ra để mình đón nhận vì từ vị Thiện tr thức bất kể giờ phút giây nào có bây giờ mình gần một vị thầy ổ chửi mình mở tâm mình cảm ơn ông có lần nào vậy chưa hay là chửi ổ nói Ông thầy khó chị chúng ta chưa có thấy nổi tại vì cái phương tiện mà đối với các vị mà mà Thiện tr thức thì phải nói là họ cái phương tiện của họ không có tín lường được có khi họ rất là thân với mình nói những cái lời rất là ngọt ngào trong 5 năm 10 năm tự dưng mình cũng đang rất là tốt Mình đang rất là là yêu quý gì vì nhưng mà bữa đó xách đầu mình ra chửi bâm mình như con giấm luôn nhưng mà tâm mình không thay đổi mình nhận tất cả những cái điều đó là đạo lý là gọi là cái gì là Cam Lồ để tẩy rửa phiền não của mình thì mới hy vọng chứ không có giận là chưa có đủ đâu không có giận là chưa có đủ đâu bâm mình như con mắm Nhưng mà mình vẫn thể hiện cái lòng biết ơn và nhận tất cả những cái đó coi như là Cam Lồ để nó tẩy rửa được cái phiền não Nghiệp tập của mình thì mới hy vọng là mình mở cái gì ra à chứ không là chịu đời này là kể như khó lắm cho nên là cái việc mà đại bi tâm của Bồ Tát chúng ta phải hiểu rất là rõ là chư phật bồ tát chưa bao giờ r bỏ B rời mình không có chuyện đó xảy ra mình nên tin rắc điều này nhưng mà Phật Độ mình kiểu gì Bồ Tát độ mình kiểu gì các vị thánh hiền độ mình kiểu gì thì thực sự tới giờ này mình còn chưa hiểu luôn á Tại vì mình đòi hỏi quá mức mình đòi hỏi được giàu có được danh dự được n kia thì chịu đương nhiên là cái Phước mình tới đâu thì mình sẽ được Thọ hưởng mọi thứ tới đó đó là cái Phước riêng của mình rồi cái duyên với đạo Nó là một cái chuyện khác nữa chưa chắc gì có họ đã có cái duyên học đạo nể chờ đây là mấy cái điều mà chúng ta phải viết về đạo lý cho nên cái thiện căn cái phước đức nhân duyên mỗi người mỗi khác nhau mỗi hoàn cảnh mỗi khác nhau mà mình á luôn giữ được cái tâm để cầu Pháp Á một cách mà gọi là miên mật không Bỏ rời á thì lúc đó mới hy vọng là chúng ta tiến [âm nhạc] bộ I